Chuyến Thăm Tacloban
Ngày 6 tháng 5 năm 2014, chúng tôi đã đến Tacloban sau hai chuyến bay dài. Chúng tôi rất may mắn khi được trú chân tại nhà một người bạn ở Tacloban. Đó là một gia đình trí thức và giàu có, nhưng họ vẫn chung số phận với những người ở đây. Họ phải đối diện với cơn bão Haiyan cách đây 06 tháng.
Tại đó, chúng tôi được phục vụ rất chu đáo. Ngày nào cũng được phục vụ đều đặn 3 bữa cơm trong một khuôn viên rất đẹp với những bộ bàn ghế sang trọng, lịch lãm nhất của ngôi nhà. Họ đã giúp chúng tôi rất nhiều trong chuyến đi lần này. Họ không những cho chúng tôi ở lại, mà còn tư vấn cho chúng tôi nên tặng gì cho các em bé ở đây. Sau đó, họ còn hộ tống chúng tôi bằng chiếc xe hơi của gia đình lên thành phố nhỏ gần đó để mua đồ.
Mất một ngày vất vả để mua quà cho các bé, chúng tôi về nhà nghỉ ngơi và chuẩn bị mọi thứ cho chuyến đi vào ngày mai. Gia đình anh bạn đã rất tử tế sử dụng 2 trong 3 chiếc xe hơi, để cùng chúng tôi chung tay phát quà cho các bé tại 6 khu vực gần đó.
Hơn nữa, bản thân gia đình họ cũng rất vui khi giúp đỡ chúng tôi. Họ có một sự sắp xếp khá tuyệt vời. Cô chủ nhà đi trước để liên lạc với các khu vực gần đó thông báo là chúng tôi sắp đến đó để họ kịp chuẩn bị. Khi chúng tôi vừa đến thì mọi thứ đã sẵn sàng. Chúng tôi còn làm nhiệm vụ phát quà và cảm nhận sự yêu thương dành cho các bé nữa là hoàn thành.
Với số lượng gần 1000 bé như thế, chúng tôi không thể nào quy tụ và sắp xếp trật tự được nếu không có gia đình họ. Tôi thầm biết ơn họ – những con người Philipin thân thiện, hiếu khách, giúp đỡ chúng tôi cũng như các bé không một chút vụ lợi.
Cảm ơn các bé đã không quảng ngại đường xá xa xôi chạy thật nhanh đến để nhận quà. Tôi không bao giờ quên những giây phút ấy. Một cảm xúc khó tả lâng lâng trong tôi vẫn còn đọng mãi. Tôi tự nhủ với lòng, phải làm việc nhiều hơn, nhiều hơn nữa để có thể giúp đỡ các bé tốt hơn.