Một Gia đình Tuyệt Vời Tacloban

0

Năm nay vừa tròn 24 tuổi, tôi đã bước vào cái tuổi cần phải nghĩ đến một mái ấm gia đình nhỏ cho riêng mình. Thế nhưng, nhìn những gia đình đổ vỡ làm tôi khựng lại.

Một gia đình tuyệt vời
Một gia đình tuyệt vời

Tôi rất muốn có một gia đình êm ấm như bao người nhưng sao chẳng có gia đình nào như thế. Do đó, tôi đã tập trung hơn vào công việc kinh doanh của mình.

Cho đến khi một ngày tôi đến Taclaban, chúng tôi gồm bốn thầy trò: Nguyễn Thái Duy, chị Giang Thị Kim Yến, Nguyễn Văn Hùng đã làm tôi thay đổi rất nhiều suy tư của mình. Chuyến đi này chúng tôi xác định là làm từ thiện. Bởi lẽ cách đây 6 tháng, cơn bão Haiyan đã đi ngang Tacloban, nước dâng đến 5m. Nhà ai có lầu, gác cao mới thoát chết.

Cơn bão càn quét
Cơn bão càn quét
Sau cơn bão bốn ngày thì chính phủ Philipine mới phát thức ăn cho người dân. Tôi thật sự thấm thía cảnh tượng đó khi đi trên xe đi đến nhà một người bạn để tá túc. Cảnh tượng hoang tàn, mọi thứ đổ vỡ…nghĩa địa thì đầy người chết từ cơn bão Haiyan.

Rất thương tâm, rất đau lòng giúp tôi hiểu ra rằng: “ chẳng có thứ gì tồn tại vĩnh viễn trong cuộc đời này,và dường như mọi thứ rất mong manh”. Suy nghĩ miên man, cuối cùng thì chiếc xe cũng đến cái dốc đồi.

Trước mặt chúng tôi là một căn nhà khá xinh được xây dựng theo kiến trúc của Tây Ban Nha. Ngôi nhà này gồm 24 người sống chung vì cơn bão đi ngang đã tàn phá nhà cửa của người thân họ. Thế nhưng một điều kì diệu là tôi không nghe tiếng động. Chỉ khi lên cùng chú chủ nhà ăn trưa, tôi mới được giới thiệu là họ chung sống với nhau 24 người. Đây là văn hóa của gia đình chú. Một gia đình khiến tôi ngưỡng mộ biết bao. Cha ông ta thường nói: “có đức mặc sức mà ăn”. Cũng như câu “ở hiền gặp lành”.

Một gia đình tuyệt vời
Một gia đình tuyệt vời
Tôi không thực sự tin vào câu nói ấy cho đến khi nghe lại câu chuyện từ chú chủ nhà. Vốn là trong lúc cơn bão càn quét mọi thứ, nước lênh đênh cao đến tận 5m nhưng không một ai trong gia đình chú bị sao cả.
Đã vậy, bốn ngày trong lúc chờ thức ăn từ chính phủ, gia đình chú đã nhặt được một container chứa toàn là mì gói. Thế là gia đình chú không những ăn để chống đói mà còn phân phát cho hàng xóm.

Gia đình chú có khoảng 3 – 4 căn nhà thì chỉ còn sót lại 1 căn trên đồi -căn nhà hiện tại tôi đang tá túc.

Sau bão, chú đã huy động dòng họ cùng chuyển lên căn nhà nhỏ để ở khoảng 3 tháng. Số lượng lên đến gần 100 người. Ấy thế mà chú vẫn phục vụ cơm nước đầy đủ mỗi ngày 3 bữa. Chúng tôi rất tò mò là trong quãng thời gian khắc nghiệt ấy thì chú lấy đâu ra đồ ăn?

Sau đó chúng tôi không khỏi ngạc nhiên khi được chú giải thích: “nhà chú có một nông trại,, gồm lúa thu hoạch 3 tháng một lần. Trong nhà lúc nào cũng có lúa dự trữ sẵn sàng. Bên cạnh đó chú còn có một ao cá Rô, và cây ăn quả. Do đó việc phục vụ thức ăn đối với gia đình là chuyện nhỏ.

Một gia đình tuyệt vời
Một gia đình tuyệt vời
Gia đình 24 người ấy hiện hữu ngay giữa khu đất của những bà con bị nạn sau bão. Xung quanh ngôi nhà của chú là những ngôi nhà nhỏ bằng lều, thậm chí không có điện và máy quạt. Gia đình chú là những người có sự nghiệp rõ ràng, ổn định.

Ví dụ như chú chủ nhà trước đây là thuyền trưởng, sau này chú chuyển sang làm cho chính phủ và hiện tại chú đang nghỉ hưu ở tuổi 61. Vợ chú trước đây là y tá những đến năm 30 tuổi thì nghỉ việc và lấy bằng thạc sĩ số 1..Ngoài ra cô về hoạt dộng cho chính quyền cho đến năm 55 tuổi cô thi lấy bằng thạc sĩ số 2. Thật là ngưỡng mộ với sự quyết tâm cao của cô.

Gia đình gồm ba người con, ai cũng làm bác sĩ. Em ruột của cô hiện tại là giám đốc prodential, chồng cô à trưởng nông trại nuôi hơn 62.000 con gà. Hiện tại chỉ có một gia đình của người con là sống chung với bố mẹ. Người con trai buôn bán nước giải khát. Vợ anh thì làm trong ngân hàng Lansbank của chính phủ. Hai vợ chồng cưới nhau gần mười năm có được ba cháu.

Ở lại nhà chú chúng tôi gồm có 2 nam, 2 nữ ngủ trong căn phòng xinh xắn. Cơm nước ngày ba bữa đầy đủ thức ăn.

Chúng tôi ăn trên căn bàn khá là xinh xắn và dễ di chuyển thức ăn đến vị trí của mình. Ngoài ra, chú còn ưu tiên làm tài xế cho chúng tôi đi mua hơn 1000 phần quà và tư vấn nên mua những gì. Không những thế chú còn khéo léo sắp xếp dẫn chúng tôi đi gặp người có chức quyền ở Tacloban để xin phát quà vào sớm ngày mai. Mọi thủ tục được sắp đặt sẵn, chúng tôi thức dậy khá sớm, một chiếc oto khoảng 12 người gồm 4 người chúng tôi và vài thành viên trong gia đình chú, chiếc xe hơi khác chở 1000 phần quà.

Phát quà cho các em nhỏ
Phát quà cho các em nhỏ

Cô chủ nhà đã đến 6 địa điểm trường học, cũng như khu phố nhà người dân để thông báo rằng chúng tôi sẽ phát quà trong vòng 20 phút nữa.

Thật đáng yêu biết bao khi nhìn các em háo hức nhận quà. Thoắt một cái 1000 phần quà của chúng tôi đã phát hết.

Các em háo hức nhận quà - tacloban
Các em háo hức nhận quà

Chúng tôi từ giã gia đình tốt bụng đó ở Tacloban. Tôi thầm nghĩ, chúng tôi thật may mắn khi được gia đình chú giúp đỡ để mọi thứ trở nên thuận lợi và nhanh chóng. Tôi khá ngưỡng mộ gia đình chú, họ là những người tri thức và sống rất tình người.

Các em háo hức nhận quà - tacloban
Các em háo hức nhận quà
Khi được hỏi tại sao gia đình chú không chuyển đi sau cơn bão thì các thành viên đều trả lời rằng: “ họ được sinh ra ở đây, học kiếm sống và xây dựng nghề nghiệp trên mảnh đất Tacloban. Do đó, họ muốn chết trên Tacloban. Cho dù bão có đến thêm vài lần nữa thì họ vẫn quyết tâm ở trên mảnh đất đó”. Tôi khá xúc động khi nghe học quyết tâm ở lại mảnh đất đó và tiếp tục giữ vững niềm tin cùng xây dựng tacloban vững mạnh hơn.
Một gia đình tuyệt vời - tacloban
Một gia đình tuyệt vời

Tôi yêu con người ở đây – Tacloban ,Philipine, tôi yêu đất nước Philipine vì khi đến đố tôi đã học hỏi rất nhiều điều bổ ích. Cảm ơn gia đình chú, cảm ơn những sự tử tế mà họ đã dành cho chúng tôi, giúp tôi nhận ra rằng: “ chúng ta rồi cũng sẽ cần một gia đình để như chú ấy”. Tôi có thêm những người quen, người bạn tuyệt vời trong cuộc sống. I love my life.

Girl Bar Tanabata

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.